Hương bồ kết...

Trong xã hội thời nay, ai còn nhớ mùi bồ kết sả không đây? Tôi là một cô gái thành phố, cũng không biết từ khi nào vô tình ngửi thấy mùi bồ kết của nhà khác đang nướng sang, từ đó làm tôi cuốn vào hương vị sả bồ kết. Tôi vội vàng, chạy ra chợ thành phố và tìm mua.

248421114-1155309981941663-6193575462368807567-n-1643094616.jpg

Về nhà tôi không ngần ngại đun nồi bồ kết và chờ đợi để có nước. Sau đó cứ dần dần tôi yêu hương bồ kết. Lúc đó dù khó, nhưng người tôi yêu đã đi tìm cây sả và bồ kết về trồng. Anh trồng ngay cạnh góc vườn, sum sê lá cành. Khi những trái bồ kết chín già chuyển màu đen sậm, anh luôn hái mang xuống để tôi phơi khô nắng có bồ kết dùng.

Khi đã được khô, tôi luôn chịu khó đun nước gội đầu. Tôi hơ bồ kết nướng trên bếp than hồng ngửi mùi hương thật say đắm. Với tôi khi đó không chỉ thơm hương bồ kết mà còn thơm cả tình yêu sự lo lắng chăm sóc mình của người tôi yêu. Mỗi lần tôi đun nước tôi chỉ lấy 2 đến 3 quả bẻ nhỏ thả vào nồi nước chịu khó đun tới khi nước sôi thì chờ nước nguội ấm. Nước bồ kết thơm vàng sóng sánh như tình yêu quê nhà như tình yêu đôi tôi. Hương bồ kết dịu thoang thoảng, mỗi lần có hương điều tôi nhớ nhất luôn là hình bóng các cô gái ngày xưa, và người yêu tôi. Dội một gáo nước lên đầu tôi thấy bâng khuâng xao xuyến.

Mỗi lần gội đầu xong được gặp anh. Anh sờ lên đầu tôi và bảo: "anh yêu hương tóc này nhất đó, và anh cũng yêu em nhất đó em biết không?". Được nghe anh nói vậy trong lòng tôi thấy nhẹ nhàng và vui thích. Tôi ngả đầu vào bờ vai anh để anh được ngửi hương tóc nhiều hơn, cùng anh ngắm bầu trời sao, nghe tiếng diều trong đêm thanh vắng. Tôi luôn nghĩ ở thành phố bao la này ít có cô gái nào được may mắn như tôi.

Chỉ tiếc thay... người mà tôi luôn ngả đầu, người trồng bồ kết cho tôi đã đi rất xa. Anh không còn bên tôi nữa, không còn được đón hương bồ kết anh trồng. Nhưng tôi vẫn luôn không từ bỏ bồ kết gội dù rằng đun rất vất vả và tìm được quả bồ kết bây giờ thật khó thật đắt. Có lúc tôi tự đặt tay lên mái tóc, nó đã 2 màu rồi sao? Nhưng ngửi mùi tôi vẫn thấy mùi quen đó hương thơm nhẹ nhàng, hương nhớ một tình yêu.

Cả cuộc đời này, có thể thưởng thức rất nhiều hương thơm nhưng với tôi không có hương thơm nào có thể thay thế được hương thơm đó. Mùi hương không đơn thuần chỉ là hương thơm mà còn là tình yêu, sự hy sinh, nỗi nhớ vô cùng...

 

Chuyện Làng quê

Phương Uyên

Link nội dung: https://vanhoavaphattrien.vn/huong-bo-ket-a10131.html