Tuổi trưởng thành

Tới tuổi trung niên, ta bắt đầu sống chậm lại, suy ngẫm nhiều hơn, hay nghĩ về nhân quả, sống sao để đức cho con.

tuoi-truong-thanh-1648615676.jpg
Ảnh minh họa do tác giả cung cấp.

Đồ hư đem ra tiệm sửa, dù biết bị lấy hơi đắt, ta vẫn thanh toán, để chủ tiệm có tiền trả thuê mặt bằng.

Đi uống cà phê, dù biết là miễn phí, nhưng ta vẫn gửi mấy ngàn cho bác bảo vệ giữ xe, vì bác ấy khắc khổ quá.

Dù không có nhu cầu, ta vẫn mua giúp bà cụ bán vé số dạo mấy tờ, hoặc bác bán rau lề đường, nếu dư mấy ngàn, ta giả vờ quyên lấy, cho các cụ uống nước.

Gặp người về hưu, mất sức lao động, bà mẹ đơn thân... ta vừa làm vừa giúp, vừa bán vừa cho, lấy đủ là được rồi. Dù gì, ta vẫn đang có điều kiện tốt hơn.

Ta hay cúi đầu bước chậm rãi, để cùng thấu hiểu những mảnh đời, hàng ngày hàng giờ, đang sống quanh ta. Ta thấy cô vệ sinh quét đường trắng đêm, để ta bớt xả rác. Ta thấy bác xích lô đạp còng lưng giữa trời nắng, để biết yêu thương bố mẹ mình. Ta thấy bà già lục thùng rác kiếm ve chai, để ta trân quý nghề nghiệp của mình

Ta thấy người vô gia cư nằm lăn lóc vỉa hè, để ta tự hào mái nhà đơn sơ mình đang có... Hàng ngày ta thấy, để chiêm nghiệm, giúp người là giúp mình.

Ta nghĩ về người khác tích cực hơn, sống tình cảm hơn, quan tâm hơn... Có lẽ tới tuổi trung niên, ta mới thực sự lớn, và bắt đầu trưởng thành...

Chuyện Làng Quê

 

Ngoctri Vo

Link nội dung: https://vanhoavaphattrien.vn/tuoi-truong-thanh-a11461.html