Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ qua đời ở tuổi 75

Theo gia đình cho biết, nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ (vợ nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường) qua đời lúc lúc 5 giờ sáng tại nhà riêng ở TP.HCM do bị căn bệnh Alzheimer trong nhiều năm.

Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ sinh năm 1949 tại Quảng Bình, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam từ năm 1978. Sinh ra và lớn lên trong bối cảnh chiến tranh, đất nước phân ly, gia đình ly tán nên thơ của bà thấm đẫm nỗi đau chiến tranh.

b1-4114-1688626745.jpg

Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ. Ảnh: Internet.

 

Lâm Thị Mỹ Dạ làm thơ từ năm lên 9 tuổi, đến 10 tuổi bà đã có tập thơ đầu tiên với khoảng 40 bài. Do hoàn cảnh chiến tranh, tập thơ đã thất lạc, chỉ còn lại trong trí nhớ nhà thơ những câu thơ đầy trắc ẩn thời thơ ấu: "Tuổi thơ tôi như sáng chiều đỏ lựng /Hắt máu xuống dòng sông đen".

Năm 1971, ở tuổi 20, Lâm Thị Mỹ Dạ đoạt giải nhất báo Văn nghệ với bài "Khoảng trời và hố bom", ghi dấu cái tên Lâm Thị Mỹ Dạ vào văn đàn Việt Nam. Sau ngày đất nước thống nhất, nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ từng học Trường viết văn Nguyễn Du, tham gia khóa đào tạo tại Học viện Gorki (Liên Xô cũ), ủy viên BCH Hội Nhà văn Việt Nam khóa III và IV.

Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ từng đạt các giải thưởng: Giải nhất cuộc thi thơ báo Văn nghệ 1971-1973; Giải thưởng Văn học Hội Nhà văn Việt Nam cho tập thơ "Bài thơ không năm tháng"; Giải A thơ của Ủy ban toàn quốc các Hội Liên hiệp VHNT Việt Nam năm 1999; Giải A thơ Giải thưởng Văn học nghệ thuật Cố đô (1998-2004) của UBND tỉnh và Hội Liên hiệp VHNT tỉnh Thừa Thiên - Huế.

Năm 2007, nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ được Chủ tịch nước tặng Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật với 3 tập thơ: "Trái tim sinh nở" (1974), "Bài thơ không năm tháng" (1983) và "Đề tặng một giấc mơ" (1988).

Các tác phẩm chính của nhà thơ đã xuất bản gồm: "Trái tim sinh nở" (thơ, 1974), "Bài thơ không năm tháng" (thơ, 1983), "Danh ca của đất" (truyện thiếu nhi, 1984), "Nai con và dòng suối" (truyện thiếu nhi, 1987), "Phần thưởng muôn đời" (truyện thiếu nhi, 1987), "Hái tuổi em đầy tay" (thơ, 1989), "Mẹ và con" (thơ, 1994), "Đề tặng một giấc mơ" (thơ, 1998), "Hồn đầy hoa cúc dại" (thơ, 2007).

Một tập thơ gồm 56 bài nhan đề "Cốm Non" (Green Rice) do bà tự tuyển chọn trong những tập thơ đã xuất bản của mình được Nhà xuất bản Curbstone dịch sang tiếng Anh và phát hành tại Hoa Kỳ năm 2005.

Từ năm 2012 đến nay, nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ và chồng là nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường chuyển vào sống tại TP.HCM cùng với gia đình con gái Hoàng Dạ Thư.

Lễ viếng nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ được tổ chức từ 15h chiều nay (6/7) tại nhà riêng ở quận Bình Thạnh, TP.HCM. Lễ động quan vào lúc 8h ngày 9/7. Hỏa táng tại Phúc An Viên, TP Thủ Đức, TP.HCM. 

Khoảng trời, hố bom

Chuyện kể rằng: em, cô gái mở đường
Để cứu con đường đêm ấy khỏi bị thương
Cho đoàn xe kịp giờ ra trận
Em đã lấy tình yêu Tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửa
Đánh lạc hướng thù. Hứng lấy luồng bom...

Đơn vị tôi hành quân qua con đường mòn
Gặp hố bom nhắc chuyện người con gái
Một nấm mộ, nắng ngời bao sắc đá
Tình yêu thương bồi đắp cao lên...

Tôi nhìn xuống hố bom đã giết em
Mưa đọng lại một khoảng trời nho nhỏ
Đất nước mình nhân hậu
Có nước trời xoa dịu vết thương đau

Em nằm dưới đất sâu
Như khoảng trời đã nằm yên trong đất
Đêm đêm, tâm hồn em tỏa sáng
Những vì sao ngời chói, lung linh
Có phải thịt da em mềm mại, trắng trong
Đã hóa thành những làn mây trắng?
Và ban ngày khoảng trời ngập nắng
Đi qua khoảng trời em
- Vầng dương thao thức
Hỡi mặt trời, hay chính trái tim em trong ngực
Soi cho tôi
Ngày hôm nay bước tiếp quãng đường dài?

Tên con đường là tên em gửi lại
Cái chết em xanh khoảng-trời-con-gái
Tôi soi lòng mình trong cuộc sống của em
 Gương mặt em, bạn bè tôi không biết
Nên mỗi người có gương mặt em riêng!

                                         Trường Sơn, 10-1972

* Bài thơ này nằm trong chùm thơ Lâm Thị Mỹ Dạ đoạt giải Nhất cuộc thi thơ của báo Văn Nghệ năm 1971-1973

 

X.V

Link nội dung: https://vanhoavaphattrien.vn/nha-tho-lam-thi-my-da-qua-doi-o-tuoi-75-a19710.html