Cả bài thơ là tiếng lòng, là sự nhung nhớ khắc sâu về hình ảnh một người con gái mà nhà thơ mới chỉ gặp một lần, nhưng cũng là lần duy nhất ghi đậm trong tim.
Với cách viết nhẹ nhàng, tinh tế, Sỹ Bình đã mang đến một không gian thơ đầy xúc cảm và trữ tình. Người con gái trong thơ không phải là một nhân vật cụ thể, không có những mô tả sắc nét về ngoại hình, nhưng lại hiện lên rõ ràng qua những hành động, cử chỉ tự nhiên và chân thành. Sự mộc mạc và giản dị của cô gái vô tình gieo vào lòng thi sĩ những xúc động khó quên.
Một trong những điểm đáng chú ý của bài thơ là cách nhà thơ khắc họa phong cách nói chuyện và cử chỉ của cô gái. Những điều đơn giản như một ánh mắt, một nụ cười hay một câu nói vô tình đều có sức mạnh đặc biệt, tạo nên nét duyên dáng đầy mê hoặc. Cô gái không cần phải cố gắng tạo ấn tượng, nhưng chính sự hồn nhiên ấy đã khiến trái tim nhà thơ rung động.
Những hành động nhỏ bé ấy, dưới ngòi bút của Sỹ Bình, trở thành biểu tượng của sự tinh tế, của vẻ đẹp chân phương. Nhà thơ không chỉ ngưỡng mộ vẻ ngoài mà còn yêu thương chính những điều giản dị nhất từ cô gái. Đó là vẻ đẹp mà không phải ai cũng dễ dàng nhận ra, chỉ những người mang tâm hồn nhạy cảm như thi sĩ mới có thể thấy được.
Có lẽ từ rất lâu, nhà thơ đã chờ đợi, đã mong mỏi gặp được một "Nàng thơ" thật sự. Và khi gặp cô gái ấy, dù chỉ trong một lần duy nhất, nhà thơ đã nhận ra đây chính là người mang đến cảm hứng thơ ca, làm bừng sáng thế giới nội tâm của mình. Sự hiện diện của cô như thổi vào hồn thi sĩ một làn gió mới, mang theo tình yêu và niềm cảm xúc dạt dào.
Nhưng điều làm cho tình cảm này trở nên đặc biệt không phải là sự mãnh liệt của tình yêu, mà là sự da diết, nhẹ nhàng, mang tính chất thiêng liêng. Đó là cảm giác của một trái tim đã lâu không rung động, bất ngờ tìm thấy một hình bóng mà nó muốn nắm giữ mãi mãi.
Qua từng câu thơ, người đọc cảm nhận được sự trân trọng mà nhà thơ dành cho từng khoảnh khắc bên cạnh cô gái. Chỉ cần một lần gặp gỡ ngắn ngủi, nhà thơ đã đủ để nhớ nhung, đủ để trái tim mình rung lên những cảm xúc mãnh liệt. Nhưng đồng thời, anh cũng biết rằng, có lẽ cuộc gặp gỡ ấy sẽ mãi là một kỷ niệm đẹp, một kỷ niệm không thể lặp lại.
Sự tiếc nuối, khát khao gặp lại đan xen cùng sự nhung nhớ, làm cho bài thơ trở nên càng sâu lắng và ám ảnh. Dù biết rằng có thể không bao giờ gặp lại, nhà thơ vẫn dành cho người con gái ấy một tình cảm đặc biệt, như một đoá hoa đẹp trong ký ức, luôn giữ nguyên hương sắc.
Nhìn vào "Viết cho em", ta thấy được một tình yêu thuần khiết, không đòi hỏi sự đáp lại, mà chỉ đơn thuần là sự cảm mến, tôn thờ. Đó là tình yêu mang đậm tính chất lãng mạn, với sự tinh tế và nhạy cảm. Sỹ Bình không cần những lời nói lớn lao, những hành động hoành tráng để bày tỏ tình cảm của mình. Thay vào đó, ông chỉ dùng những vần thơ nhẹ nhàng, đơn giản nhưng chân thành để gửi gắm tất cả.
Bài thơ giống như một bản tình ca, mỗi câu chữ là một nốt nhạc, làm rung lên những giai điệu ngọt ngào của tình yêu và sự nhung nhớ. Cô gái ấy không chỉ là nhân vật trong thơ, mà còn là biểu tượng của tình yêu tinh khôi, một tình yêu không cần hồi đáp nhưng vẫn tràn đầy cảm xúc.
"Viết cho em" của Sỹ Bình là một bài thơ tuyệt đẹp về tình yêu - một tình yêu đến từ sự gặp gỡ ngắn ngủi nhưng để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng nhà thơ. Không cần những lời hứa hẹn xa xôi, không cần những lời yêu đương ngọt ngào, bài thơ chỉ là một tiếng lòng giản dị, chân thật nhưng đầy xúc động. Đó là tình yêu của sự ngưỡng mộ, trân trọng những khoảnh khắc đẹp trong cuộc sống, là nỗi nhớ không cần phải gặp lại nhưng vẫn mãi in sâu trong trái tim người thi sĩ.
Qua bài thơ, Sỹ Bình đã thể hiện được sự tinh tế trong việc cảm nhận và ghi lại những cảm xúc yêu thương, khắc khoải. "Viết cho em" chính là minh chứng cho thấy rằng, đôi khi tình yêu không cần phải lớn lao hay vĩ đại, mà chỉ cần chân thành và xuất phát từ trái tim, nó đã đủ để trở thành một kỷ niệm đáng nhớ trong cuộc đời.
Viết cho em
Viết cho em vần thơ nồng cháy
Gửi em người con gái trong mơ
Hiện hữu trong anh một nàng thơ
Trọn thâm tình cùng anh chung bước
Phải không em, duyên từ kiếp trước?
Mời gặp thôi xao xuyến trong tim
Thiêu đốt anh từ ánh mắt nhìn
Từ giọng nói, nụ cười tươi thắm
Anh ngất ngây tâm tư chìm đắm
Như lạc vào cõi mộng liêu trai
Một khung trời, một cõi thiên thai
Hoa, nắng…Anh và Em quấn quýt
Anh yêu em có trời, đất biết
Trao cho em trao đến kiệt cùng
Dù bão tố cuồng nộ, mưa giông
Không bao giờ tình anh phai nhạt.
Ngọc Dung
Link nội dung: https://vanhoavaphattrien.vn/noi-nho-mang-hinh-bong-nguoi-con-gai-day-thuong-yeu-trong-bai-tho-viet-cho-em-cua-sy-binh-a26765.html