Về thăm chồng cũ

Phú Lê

25/05/2022 06:37

Theo dõi trên

Mới hơn tám giờ sáng, mà ánh nắng mặt trời đã chiếu rọi xuống rồi. Đang trò chuyện cà phê với mấy đứa bạn, bỗng điện thoại reo lên...bắt máy chưa kịp alo. Phía bên kia cái giọng eo éo quen thuộc đã vang lên.

Đang ở đâu? Về gấp chở chị đi cái.

Bực lắm! Không bao giờ " bả" nhẹ nhàng hay tế nhị gì đâu, tính " bả" cứ xồn xồn...ăn nói thì cụt lủn vậy đó. Nhưng được cái thật thà và rất tốt. Vì vậy, ai mà giám giận dỗi bả chứ...hihi. Rồi tôi hỏi:

Dạ đi đâu vậy chị?

"Bả" đáp đáp trả ngay, như đã chờ sẵn để trả lời;

 Qua bên này chứ đi đâu.

Lại vẫn câu nói ngắn củn và như ra lệnh,trong khi "bả" đang nhờ mình. Nhưng biết tánh của "bả"như vậy rồi. Nên Tân Gà tôi cũng không giám hỏi nữa. Chào mấy đứa bạn, rồi ra lấy xe phóng lẹ...kẻo " bà La Sát" nổi nóng...thì tình nghĩa chị em lại buồn lắm...hihi.

Đến nhà,tôi mới biết hôm nay chị ấy về thắp nhang cúng giỗ cho chồng cũ đã quá cố ở xã bên.

Đã hơn hai mươi năm rồi, Cái ngày biến cố xảy ra trong cuộc đời chị. Và chị kể cho tôi nghe dọc đường.

Tiếng xe máy cộng với tiếng gió thổi vù vù. Tôi nghe câu được câu không.Vì vậy, thuật lại cũng không đầy đủ chi tiết cho lắm.

Câu chuyện đại khái thế này:

 Ngày đó chị là con nhà tiểu thư đài cát, gia đình có tiếng tăm địa vị trong xã hội.Chính vì điều này, mà đã khiến bức ngăn rào cản trong chuyện tinh cảm với chị. Chị bảo "nói là chồng vậy thôi, chứ anh chị chỉ mới yêu nhau...chưa cưới xin gì hết". Nghe đến đây, tôi linh cảm câu chuyện sẽ có rất nhiều uẩn khúc. Và hấp dẫn ly kỳ đây...!

Chị kể tiếp, anh ấy nhà nghèo lắm. Là bộ đội phục viên về quê làm ruộng. Cũng không có đẹp trai gì đâu, nhưng được cái hiền lành và chịu khó "mần ăn". Với lại anh ấy hát hay lắm...nên chị mê cái giọng hát và con người thật thà hiền lành của anh ấy. Hai người yêu nhau bất chấp mọi xì xào của bà con lối xóm, vì họ bảo anh ấy " Cóc ghẻ" đòi ăn thịt Thiên Nga. Chị không quan tâm mà luôn tìm cách động viên chân thành để anh bỏ cái mặc cảm đi. Anh lúc đầu rất e ngại, nhưng rồi vì tình yêu của hai người đến với nhau chân thật. Nên anh cũng tự tin lên rất nhiều không còn e ngại dư luận nữa. Mặc dù phía gia đình của chị luôn ngăn cản. Nhưng anh chị vẫn quyết liệt yêu nhau và đến với nhau mạnh mẽ hơn.

Tôi nghe mà cảm kích, và ngưỡng mộ về câu chuyện tình của anh chị ấy quá.

Kể đến đoạn này, bỗng dưng chị lặng đi..! Tôi thấy vai áo mình tự dựng lạnh? Chị khóc...và tôi cũng lặng yên không hỏi nữa. Cứ để mặc những giọt nước mắt rơi xối xả vào vai áo tôi.

Đoạn đường vẫn chạy hằng ngày, nhưng hôm nay hình như nó dài hơn? Có lẽ vì câu chuyện còn đang kể tiếp của chị chăng . Thấy vậy, tôi tấp vào quán võng lề đường, mời khéo chị dừng chân nghỉ mệt chút. Hiểu ý tôi...chị cười rồi kêu hai trái dừa tươi ra để chị em cùng uống. Và câu chuyện lại tiếp tục:

Ánh mắt buồn vời vợi, chị nhìn ra phía xa xăm và chị cất tiếng ngẹn ngào...

 Anh ấy bị bệnh hiểm nghèo, đã không qua khỏi. Trước khi đi...chị đến gặp. Anh ấy cầm tay chị nói..." Em phải sống thật hạnh phúc nha!".

Tôi cũng ứa nước mắt rưng rưng khi nghe câu nói như vậy. Vì đoạn đường còn xa, mà câu chuyện của chị có lẽ còn dài. Nên tôi chuyển qua hướng khác, không muốn chị lại xúc động thêm. Tính tiền nước, và chị em lại tiếp tục lên đường.

Tôi không hỏi chuyện tình của chị nữa, thao thao bất tuyệt...chuyện này qua chuyện kia để cho chị vui lên trước khi đến gia đình nhà " chồng cũ" cúng giỗ.

Năm nào chị cũng về thắp nhang cúng giỗ cho anh. Bây giờ mặc dù cuộc sống của chị cũng đã yên bề gia thất. Nhưng có lẽ chị mãi mãi không quên người " chồng" cũ này.

Cuộc đời nó rất ngắn ngủi, chứ không có dài như chúng ta vẫn thường nghĩ đâu ạ. Vì vậy, chúng ta nên yêu thương và trân quý những gì chúng ta đang có.

EM VỀ

Em về một sáng tinh khôi

Giọt sương còn đẫm bồi hồi tuổi xuân

Xa quê...xa độ mấy lần

Xa mùa phượng vĩ...lạc chân giữa đời

Em về một sáng mình ơi

Mái tranh nhà cũ...vọng lời ca xưa

Bóng ai bất chợt như vừa

Giật mình trong gió...giọt mưa lạnh tràn

Em về...một tiếng nấc khan

Gọi anh..em gọi..nát tan cõi lòng

Bây giờ nỗi nhớ thầm mong

Nén nhang...khói toả...lệ ròng ròng rơi...

Em về một chút anh ơi

Xin anh yên nghỉ giữa trời quê hương

Nhạt phai phận gái má hường

Đò đưa...bến lỡ...xót thương cuộc đời .

Theo Chuyện quê

Bạn đang đọc bài viết "Về thăm chồng cũ" tại chuyên mục Phát triển. | Hotline: 08.4646.0404 | Email: toasoan@vanhoavaphattrien.vn
Nguyen ngoc dung

Nguyen ngoc dung

06:41 25/05/2022

Chuyện kể chân thực xúc động