Bài viết mới nhất từ Phương Uyên
Ngày 20 tháng 11 năm nay
Hôm nay cuối thu và sang đông. Nhìn những bông cúc hoạ mi bên đường, một số người đang đèo trên chiếc xe đạp nhỏ xinh, khiến cảm xúc trong tôi lại xao xuyến. Nhìn vào tờ lịch ghi tháng 11, nhiều nỗi nhớ trong tôi lại trở về. Vậy là tháng 11 về, mang theo một ngày thật đẹp và thiêng liêng: ngày 20/11 – Ngày Nhà giáo Việt Nam. Nhiều cảm xúc và nỗi nhớ trong tôi trở lại.
Hương Phia Thắp Cao Bằng
Tôi bất ngờ. Lần đầu tiên đến đây, tôi mới biết nơi này có nghề làm hương. Sự tò mò khiến tôi tìm về làng Phia Thắp. Càng đi, tôi càng thấy nhiều điều thú vị ẩn sâu trong nếp sống của người dân nơi đây. Điều khiến tôi ngạc nhiên đầu tiên là hầu như nhà nào trong làng cũng làm hương. Tiếng cười nói, tiếng róc tre lách cách, và vô số bó hương đang phơi nắng dọc đường khiến khung cảnh làng trở nên rộn rã, ấm áp lạ thường.
Hoa sữa nở, thu đã về...
Hoa sữa về rồi, giữa gió trời thu se lạnh khiến trái tim tôi lại run lên. Hôm nay là một ngày rất tuyệt của tháng mà chị em phụ nữ nào cũng mong đợi, còn tôi một mình lẻ bóng đơn côi. Trong sự đơn côi ấy, tôi bước xuống phố và hương hoa sữa bay ra khiến tim tôi rạo rực. Thật là thu đã về và đang dần chuyển mình.
Nghề đan – Nét đẹp hồn quê
Tôi là một cô gái sinh ra nơi nửa thôn quê, nửa phố thị nên từ bé đã được sử dụng những đồ đan lát bằng tre, mây. Những vật dụng ấy do chính tay người thợ thủ công bỏ công sức đan nên, mang nhiều nét tinh xảo, gần gũi và thân thuộc với người nông dân. Chính sự gắn bó từ bé với đồ đan đã khiến tôi yêu nghề đan lát rất nhiều.
Nét cổ kính yêu thương
Tôi là một cô gái trẻ nơi phố thị, khi tôi sinh ra đã đến với thời gian đất nước tôi thay đổi tốt hơn. Là gái phố thị, lại trong thời gian đất nước chuyển hoá lên, nên tôi không thấy sự cổ kính trên phố thị. Nhưng thực sự đất nước tôi, nhiều nơi vẫn giữ nền cổ kính ấy. Đi về đền chùa, về quê của ngoại qua cổng chùa, chính sự cổ kính ấy làm tôi càng yêu đất nước mình nhiều hơn. Nét đẹp của sự cổ kính thật tuyệt vời và sâu sắc.
Tháng Mười năm nay quê tôi
Tháng Mười về rồi. Sau cơn mưa to, bão lũ, nhiều nhà dân mất của, nát nhà, đau thương. Nhìn những nỗi đau ấy, lòng tôi cũng buồn lắm. Nhưng sau nỗi đau, tôi thấy tháng Mười năm nay mang về hai niềm vui mà ai cũng chờ đợi, từ bé nhỏ cho tới người lớn tuổi.
Tôi yêu màu tím
Hôm nay, tôi trở về với đồi cao quê bản. Đi qua những con đường, nhìn những bông hoa sim tím, tôi chợt nhận ra mình đang mặc một bộ đồ màu tím. Tôi thấy mình yêu màu tím, và tình yêu ấy đã len vào tim tôi từ lúc nào không hay. Có lẽ từ khi tôi biết yêu. Đúng là một màu tím thủy chung thật đẹp.
Chùm thơ Phương Uyên trong thu
Trong chùm thơ mới, tác giả Phương Uyên mang đến những vần thơ mộc mạc mà chan chứa tình cảm, gắn bó sâu nặng với quê hương, gia đình và ký ức tuổi thơ. Từ Sương lên bản với hình ảnh đôi chân nhỏ theo mẹ vượt đường núi mù sương, đến Một mùa trên lưng thấm đẫm tình bà, hay Gió mùa ấm áp ngọn lửa bếp nhà, tất cả đều phảng phất nỗi nhớ thương và sự tri ân với cội nguồn. Bên cạnh đó, những bài thơ như Lạc quan… hay Tháng 9… còn bộc lộ khát vọng sống, tinh thần yêu thương và niềm tin vào cuộc đời, ngay cả khi đối diện với bệnh tật, mất mát.
Khói bếp lam chiều lập thu
Khói lam chiều tháng Tám lập thu khiến tôi nhớ. Hôm nay, đứng bên góc nhà nhỏ đơn sơ, mỏng manh, tôi nhìn khói bếp bay lên trên nóc bếp. Khói bay vào chiều lập thu phảng phất, khiến tâm hồn tôi nặng trĩu.
Tháng tám, lập thu về...
Lập thu tháng Tám về... Tôi đang định dừng cây bút, bởi sức khỏe tôi quá yếu, tôi không viết nổi những dòng tâm tư mượt mà. Nhưng tâm hồn tôi sao vẫn nhiều sâu lắng. Hôm qua, nhìn nắng mưa bất chợt, khi mưa rồi nắng trở về. Bước chân dưới đường quê, nghe gió rặng tre đu đưa, nhìn ánh nắng trời ấm áp len lỏi chui qua từng kẽ lá. Sau mưa, gió và nắng trở về. Nhìn cảnh và nghe gió, tôi thấy mùa thu đã về trên quê tôi. Vậy là lập thu thật rồi. Cảm xúc, nhớ thương và chờ đợi cùng nỗi niềm xao xuyến trong tôi lại trỗi dậy. Tôi không dừng được cây bút, vì lập thu mà nhiều cảm xúc ào về quá, khiến tôi lại lên lời trong tim.
Rặng dừa miền Tây đầy thương nhớ
Lang thang trên con đường làng quê, tôi cảm nhận trọn vẹn cái mát lành từ những tán dừa tỏa bóng. Ghé vào một quán nhỏ ven sông, gọi một trái dừa tươi, vị ngọt thanh mát như tan ra trên đầu lưỡi, thấm vào lòng tôi sự chân chất, hiền hậu của người miền Tây. Dừa không chỉ là sản vật, mà dường như còn chắt lọc cả tấm lòng người dân nơi đây, gửi gắm trong từng ngụm nước ngọt lành.
Nắng đường mưu sinh
Sáng nay, tôi bước chân xuống phố như thường lệ. Ánh bình minh nhẹ nhàng trải dài trên những mái nhà, len qua từng kẽ lá, mang theo hơi thở dịu dàng của một ngày mới. Tôi đang thả mình trong không khí trong lành ấy thì bất chợt giật mình bởi một hình ảnh khiến tim tôi thắt lại.
Ngõ phố thân quen
Ở những góc phố thân quen lặng ngắm, tôi thấy yêu hơn thành phố ngõ nhỏ, mỗi con đường nơi phố thị. Một nét bình yên và thanh cao khiến tôi không muốn xa nơi đây.
Sau mưa
Hôm nay, bước chân ra đường, nhìn những tia nắng bắt đầu trở lại sau cơn mưa, sao lòng tôi thấy vui mừng, hạnh phúc. Cảnh quê sau mưa thật đẹp, những giọt mưa còn đọng trên nóc nhà, lá cây, đường làng, tạo nên một lớp sương mù mỏng manh.
Góc nhỏ bình yên
Mỗi khi bình minh sớm dậy, nghe tiếng gà cục tác, con lại chạy ra đây. Nhìn góc này, một ký ức thân quen luôn hiện hữu và đem lại cho con cảm giác bình yên và gần gũi.
Mùa lúa chín - ký ức vàng trong tim con
Mùa lúa chín - với người khác có thể chỉ là một mùa trong năm, nhưng với con, đó là mùa của yêu thương, của ký ức, của mẹ, và của chính con - một người con lớn lên từ những hạt lúa, từ bờ ruộng, từ vòng tay của mẹ trong mùa hè nắng gắt.
Gác bếp của nội
Có một gác bếp nhỏ mà con luôn nhớ - gác bếp của nội. Gác bếp chỉ có nội và con, nên chứa đầy những ký ức, kỷ niệm mà con không thể nào quên. Hơi ấm hồng từ củi cháy như tấm lòng nội âm thầm trao gửi cho con, không ngần ngại.
Mùa lúa chín làm con nhớ
Mùa lúa ngày hè về làm con nhớ quê và nhớ mẹ. Hôm nay đi trên đường làng nhìn những ruộng lúa đang vàng ươm sao con thấy lòng mình thổn thức đến vậy. Dừng chiếc xe đạp, con ngồi bên bờ ruộng nhìn ra cánh đồng lúa mà nhiều cảm xúc trong con lại đến.
Sen nắng hè
Bước trên đường, nhìn những bông sen nở, tôi nhớ tình yêu. Hoa sen bán ở trên phố - một hình ảnh giản đơn nhưng mang lại trong tôi nhiều nỗi mong nhớ đến sâu sắc. Trên đường về nhà, tôi gặp xôi bó lá sen, mua nắm xôi về, pha tách trà hương sen nhâm nhi, tôi thấy đầu mình thật thoải mái, thanh thản.