- Bác ơi cho con hỏi đây có phải nhà em My không ạ?
Tôi gật đầu hóm hỉnh” đúng rồi, con tìm em My à? “
- Dạ vâng! Con tìm em My.
- Cậu tìm em nó có việc gì?
- Dạ, con tìm em ý…
Cậu ngập ngừng không nói hết câu nhưng tôi hiểu. Vì tôi chính là em My trong câu chuyện này.
Chả là, tôi hay lên mạng quẳng mấy cái ảnh photo Shop lên đó. Mấy cái ảnh được chụp bằng các phần mềm 360, 720, B612, Ulike, Snow…trời ơi,cái nào cũng làm mình mê mẩn, nó biến mình từ cóc ghẻ thành thiên Nga. Sướng. Biết là ảo vãi nhưng vẫn sướng. Thế rồi có biết bao người gửi lời mời kb, trẻ có, già có, có địa vị xã hội , cả chân đất mắt toét cũng có. Nhưng tôi cũng rất thận trọng. Để chấp nhận lời mời , tôi thường mở trang cá nhân tìm hiểu xem cái Gu của họ có phù hợp với mình không rồi mới đồng ý.
Và tôi đồng ý kết bạn với cậu ta bởi trên trang cá nhân cậu ấy là người có học thức lại thấy những stt rất cảm động về tình người. Cậu ta quê Hải Dương, làm xây dựng, chưa có gia đình.
Sau khoảng hai tháng kết bạn, cậu ta ngỏ ý cảm mến tôi. Tôi bảo, có khả năng cậu phải gọi tôi bằng mẹ vì năm nay tôi đã qua 52 mùa bánh chưng rồi. Cậu ta nhất quyết không tin. Cậu ta gửi CCCD cho tôi xem để tạo niềm tin. Hoá ra cậu ấy cầm tinh con dê(1979). Ừ, chẳng gọi bằng mẹ, thì tôi cũng hơn cậu ấy cả chục tuổi. Tôi không gọi cậu ấy là bạn xưng mình nữa mà chuyển sang gọi chị xưng em. Tôi lại nói với cậu ấy là tôi có hai con lớn đến tuổi xây dựng gia đình rồi. Và còn đùa cậu ấy “ hay làm rể tui đi”
Chẳng màng đến lời tôi nói. Ngày đầu năm mới (1/1/2022) cậu ấy xuất hiện tại nhà tôi.
Cậu bước xuống xe, trên tay là mấy túi giấy đựng quà, không biết trong đó là gì nhưng nhìn mấy cái túi có vẻ sang trọng.
- Mời cậu vào nhà chơi!
Tôi lùi chân, mở rộng cửa, đợi cho cậu ấy bước vào rồi vào theo.
Cậu ta lễ phép ngồi xuống ghế, nhẩn nha hỏi thăm sức khỏe của phụ huynh em My sau đó mới hỏi đến My
- Em My hôm nay đi vắng à bác?
Tôi lại buồn cười vì cậu ta cố tình không chịu hiểu.
- My nó đi vắng mấy năm nay rồi, cậu có muốn tìm nó thật không? Nếu muốn tìm thì sang Hàn Quốc nhé. Tôi cho địa chỉ.
Biết là nhầm nhọt đến mức cay đắng nhưng cậu vẫn tỏ ra lịch sự , lễ phép đứng lên chào về. Tôi vơ vội mấy cái túi quà nhét vào tay cậu ấy
- Cầm về làm quà cho người thân trong ngày lễ nhé.
Tôi vừa dúi vào tay cậu ấy , vừa đẩy cậu ấy về phía cái xe sang trọng , giơ tay khoát khoát chào cậu ta.
Vừa bước lên xe, vừa quay lại nhìn tôi ngỡ ngàng…
P/s: và dưới đây là hai bức ảnh thực và ảo của tui nhé. Đừng ai kb với tui nếu xh mục đích như cậu ấy .
Cảm thấy tội lỗi. Nhưng vẫn sống ảo nhé các tình yêu!
Tặng các tình yêu chút âm nhạc cho có không khí ngày Tết.
Theo Chuyện làng quê