Còn mỗi cái nịt thôi

Thằng bé hai tuổi được thằng anh lớp hai dạy. Thỉnh thoảng hắn lại bảo: Còn mỗi cái nịt thôi!
anh-mang-1655957762.jpg
Ảnh tác giả minh họa do tác giả cung cấp.

 

Tôi vừa buồn cười về cái giọng còn "ngọng líu ngọng lô" của thằng bé, miệng còn hơi sữa và cố gắng tìm hiểu ý nghĩa của câu nói: "Còn mỗi cái nịt".

Cái nịt, là cái vòng dây chun nhỏ, dùng để buộc tóc cho bé gái nhỏ hoặc để túm buộc một vật gì đó. Thông dụng nhất là các ngân hàng dùng để buộc từng cọc tiền, 100 tờ có cùng mệnh giá. Nhiều lần lĩnh lương hưu, tôi cũng bảo chị bưu điện phát lương: Cho bác một cọc 10 triệu cho dễ tiêu.

Cầm cọc tiền về nhà, trước hết phải "nộp tô" cho "chị xã". Chị thống kê đủ các khoản chi tiêu trong gia đình trong khi giá cả thị trường leo thang đến chóng mặt. Chỉ cần nói nặng một câu là chị quăng cả tập tiền trước mặt với một giọng rất thách thức: Đây, ông cầm tiền lấy mà đi chợ!

Khổ nỗi, mấy chục năm nay, tôi đâu có quen với chợ búa là gì? Trừ khi "chị" quên vài cọng hành, củ sả, quả cà chua... nhờ đi mua hộ. Bắt cầm tiền đi chợ, quá bằng đánh đố nhau còn gì! Nhưng nhìn tập tiền dầy cộp trên tay, chỉ vài giây sau chuyển "quyền sở hữu" sang tay người khác cũng thấy tiêng tiếc. Nhất là lúc mân mê cái dây chun trên tay, cứ ngẩn ngơ như vừa đánh rơi một vật gì quý giá lắm. Lúc ấy mới thấm thía câu nói của đứa trẻ lên hai:

- " Còn mỗi cái nịt thôi!"

Chuyện Làng Quê