Những ngày giáp Tết con mong về bên Mẹ, sau một năm vất vả ngược xuôi con muốn được về ăn bữa cơm Mẹ nấu. Cũng là cơm nấu từ hạt gạo thảo thơm nhưng sao hạt cơm Mẹ nấu ngon đến lạ.
Mẹ đơm cho con bát này rồi thêm vài bát nữa dục con ăn, con thích nhất là được mẹ gắp thức ăn vào bát rồi nở nụ cười ấm áp nhìn con ăn. Sự ân cần đã lưu lại trong tiềm thức con, trong bữa ăn Mẹ gợi nhớ làm con bé lại và trở nên hạnh phúc .
Con như thu mình nhỏ bé , ước mong Mẹ mãi không già và con mãi mãi trẻ thơ.
Ngoài xã hội con ăn những món cao sang (sơn hào hải vị) những buổi tiếp khách tiệc tùng trong nhà hàng sang trọng,thừa mứa, chúc tụng tâm ran, có khi hân hoan có lúc cố gồng mình chịu đựng.
Con chỉ thèm cơm Mẹ nấu với bát canh rau nấu tép đồng, chẳng phải món cao sang , bữa cơm giản đơn không khí gia đình, rất riêng đã ăn sâu vào nếp nghĩ của con, Con thèm hơi ấm Mẹ, thèm vị mặn mà , đậm đà,dịu ngọt Quê hương.
Theo Chuyện quê