Làm đẹp... Tản mạn đôi điều

Hôm qua, tôi có việc sang xóm Thái Hòa xin thêm ít đồ từ thiện. Hàng năm, cứ đến mùa đông giá lạnh, là chị em ở Chùa tôi tham gia từ thiện nhiều lắm. Đi các huyện vùng sâu, vùng xa cho quà, quần áo ấm, chăn, gạo, mỳ tôm, rồi tiền nữa...
326078896-933903141322973-3625074948588779274-n-1674911730.jpg
Ảnh minh họa do tác giả cung cấp.

 

Thương và quý trong những chị em không quản ngại đường xá xa xôi, hết lòng vì người nghèo. Đi công việc cũng nhiều niềm vui, rồi bất ngờ gặp một chị bạn, trước cũng siêng đi lễ lắm, bây giờ không đi nữa. Chị nói: Chị bận làm ăn em à, nỏ có thời gian. Bữa mô.. già, nghỉ buôn bán mới đi được em à.

Chị ấy 65 tuổi rồi, mà nói khi mô già mới đi... Tôi rất ngạc nhiên và buồn cười sự vô tư của bà chị.. Chị mới làm đẹp: xăm mắt, xăm môi, mày mà tôi nỏ nói chi. Chị hỏi: Em thấy chị có đẹp hơn không?. Tôi nhìn rồi cười: Chị khi mô cũng đẹp mà. Cần chi xăm cho tốn tiền lại đau? Chị.. vênh lên: em khi mô cũng... nhà quê rứa. Xăm mày đậm mới đẹp, môi phải đỏ cười mới xinh. Em nghĩ là em vẫn đẹp như ngày trẻ à? Muốn đẹp là phải.. đầu tư nha cô em. Hi hì.. Tôi chống đối: Thôi, đẹp em cũng thích, nhưng, em sợ ĐAU, và em dị ứng với.. xăm nha. Em thích đẹp tự nhiên...

Tự nhiên được mấy người đẹp? em nhà quê.. Phụ nữ là phải làm đẹp nha em. Em thay đổi tư duy đi. Khi mô cũng... tự nhiên, tự nhiên.. Rồi hai chị em nhìn nhau cười.. Rồi tôi nói: Chị đẹp ơi, có đồ ấm nhiều, thay đổi mốt cho em xin làm từ thiện nha... Ừ, em vài bữa chị soạn đồ, rồi điện thoại cho em sang lấy.

Chào bà chị ra về, tôi vừa đạp xe đi vừa cười. Và suy nghĩ.. Mình sai hay đúng nhỉ?? Hay mình.. quê quá ??

Chuyện Làng quê