Sáng dậy, đạp xe quanh góc phố, nhìn lên những hàng cây, tia nắng kia len lỏi chui qua từng kẽ lá… mà trên lá vẫn giữ sương mềm trong suốt. Nắng tháng năm, nhìn những bông hoa bằng lăng tím nở rộ, tôi lại nhớ về thời học trò. Khi tháng năm về, tà áo dài bay trong gió, hòa mình cùng nắng, lời chia tay thời học trò thật nhiều cảm xúc. Những ngày tháng Năm trôi đi trong hồi ức. Mỗi buổi, tách tách, lang thang trên con đường dài nơi đây, không kìm chế được lòng nhớ, đầy bồi hồi, nhớ thương màu hoa tím bằng lăng đã từng rực rỡ. Cánh tím bắt đầu nhạt nhòa sau những cơn mưa lạnh. Tuổi học trò dần trôi vào dòng người như màu hoa tím mong manh. Tôi gom nhặt màu hoa ấy như gom lấy bao kỷ niệm buồn vui của thời học trò để ấn vào trang nhật ký. Biết bao niềm vui và nỗi buồn giờ đành phải gói gọn trong những dòng thơ:
“Tháng Năm đùa nắng hạ,
Xanh ngắt cả bầu trời,
Bằng lăng tím cùng nở,
Ngất ngây bờ tà áo.”
Tôi nhẹ nhàng cùng chiếc xe đạp và lang thang trên đường phố, ngắm lên những hàng cây. Tôi thấy Tháng Năm về, làm thức tỉnh mùa hè bằng những tia nắng vàng như mật, phủ trải khắp cảnh đẹp. Màu nắng ấy tràn ngập trên hàng cây, rồi che phủ lên những bông hoa bằng lăng tím biếc, làm cho khung cảnh trở nên long lanh, đẹp mơ màng hơn bao giờ hết. Bên cạnh những hàng cây bằng lăng kia, còn những gốc cây sấu cổ thụ đang ra hoa đón chào nắng đầu mùa trở về. Không rõ từ khi nào, những khu làng sấu phồn thịnh trên các con phố, trong công viên… đã trở thành thứ quen thuộc với mọi người. Khi mùa hè bắt đầu, tôi thường đi dạo ngắm nhìn những cây sấu đang nở hoa, với hương thơm dễ chịu. Những chùm hoa nhỏ lùm lùm giữa tán lá xanh, chỉ thấy nếu ta nhìn kỹ. Hoa sấu, giống như hoa nhãn, hoa vải quê tôi, lại mang đến một hương thơm đặc biệt. Hoa sấu còn là chiếc đồng hồ báo hiệu hè, khi những chùm hoa trắng xuất hiện, đồng nghĩa với việc mùa hè đang đến gần. Hoa sấu thường nở vào đầu tháng 5 và trở thành một phần của cuộc sống. Người ta thường nói, dù thời gian trôi qua bao lâu, hoa sấu vẫn giữ một góc nhỏ trong tâm hồn, như một người bạn đồng hành không thể quên. Tôi giữ mãi những kí ức về loài hoa đơn giản này, khi tâm hồn còn thuần khiết và hình ảnh đẹp bất ngờ xuất hiện trong những đêm dạo phố và những cơn mưa hoa rơi nhẹ xuống đầu như trong cổ tích.
Tôi cảm nhận hoa sấu không quyến rũ như hướng dương, không ngọt ngào như những cánh sen mỏng manh; sấu yên bình, tự do, nhưng vẫn đủ mạnh mẽ để làm xao lãng trái tim. Mỗi khi bước vào mùa hè, hương thơm của hoa sấu lại tràn ngập, nhẹ nhàng trong gió như làm chìm đắm tâm hồn, không nỡ buông bỏ dòng cảm xúc đang tràn về, chỉ tiếc rằng không thể giữ mãi để cảm nhận mỗi khi muốn. Điều kỳ diệu là hoa sấu chỉ qua một vài cơn mưa đầu hạ, lá xanh non đã phủ kín cành cây và những chùm hoa sấu xanh xanh bắt đầu nảy nở.
Tháng 5 trở lại, trên con đường quê quen thuộc, tôi lang thang đi nhặt những bông hoa bằng lăng tím rụng, nhớ về cuốn sách nhật ký thời học trò. Và tôi thấy hòa mình trên những tia nắng tháng năm đón chào đầu mùa hạ về. Đạp xe dạo phố, ngắm nắng hạ tháng năm, hòa mình cùng nắng và hoa, biết bao cảm xúc trong tim tôi sao động. Nắng tháng năm về thật tuyệt, tôi chào nắng sớm tháng năm với nụ cười tươi, dạo phố cùng bao ký ức không quên…