chờ đợi
Đừng để anh phải chờ
Nhìn ánh mắt buồn đau đáu của Minh, ruột gan chị bỗng quặn thắt. Một linh cảm lạ lùng làm chị không dám ngẫm sâu. Từ đấy những giây phút hai người ở bên nhau trở nên trầm lặng. Cả hai không dám nói những điều mình nghĩ nhưng ánh mắt của họ, những câu ỡm ờ làm lòng họ rối bời những ước muốn và lo sợ.
Đừng vì chữ “đợi”
Trân trọng mỗi phút giây được sống, trân trọng mỗi một tấm chân tình, trân trọng lấy những gì mình đang có… để tránh những tiếc nuối muộn màng!