Bài viết mới nhất từ Đặng Sỹ Ngọc
Sao lại không viết về ngoại của các con ?
Biết tôi hay viết tin câu lạc bộ Trái tim người lính và một vài tờ báo, cô Hạ sỹ Minh Huệ, thời chống Mỹ là đồng đội của vợ tôi, hỏi tôi câu này. Tôi chột dạ im lặng giây lát vì bất ngờ, bâng khuâng không trả lời ngay. Tôi ầm ừ vì câu hỏi đúng, thầm trách mình. Bởi lâu nay, tôi cứ viết về đồng đội, về bản thân, về đồng bào chứ phía một nửa cuộc đời mình thì thiếu bình đẳng.
Ở thương dân - Đi nhớ dân
Huấn luyện 3 tháng ở thao trường D48 của tỉnh đội, đầy gian khổ vì thay đổi môi trường từ một học sinh vừa tốt nghiệp cấp 2, rồi khó khăn cũng vượt qua. Đầu tháng 12 năm 1966 chúng tôi bắt đầu (sẽ dọc Trường Sơn). Hành Quân, ngày đêm luồn rừng, vượt sông, qua suối, qua rất nhiều làng bản, mỗi ngày đi được chừng 30 km vào đến xã Tân Thủy của huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình.
Còn sống tôi còn nhớ anh
Anh Nguyễn Duy Sang sinh 1946- quê Tráng Việt, Mê Linh, Hà Nội. Nhập ngũ 1964, hơn tôi hai tuổi quân, 2 tuổi đời. Anh em chúng tôi quen biết nhau đầu năm mậu thân (1968). Khi đã là lính bộ binh chiến đấu rồi bị thương ở chiến trường miền Nam, cùng được ra an điều dưỡng ở tiểu đoàn 203 của đoàn 200 quân khu 4.
Đọc Nhật ký - Nhớ Trường Sơn và nước bạn Lào: Phần II - Bây giờ
Tôi đã ở tuổi 75, năm kia để kỷ niệm 55 năm ngày lần đầu đến với Trường Sơn. Đường HCM lịch sử, từ nổi nhớ không nguôi, tôi quyết định thực hiện một chuyến đi thăm lại Trường Sơn một mình. Tại các nghĩa trang quốc gia ở Quảng Trị, tôi đã được cùng các đoàn CCB tổ chức đến thắp hương một số lần. Còn phía tây tôi vẫn ao ước nhiều năm.
Vệ sinh môi trường chợ, trong khối dân cư
Phường Hưng Dũng thành phố Vinh (Nghệ An) có chợ phía đầu đường Tuệ Tĩnh, cuối đường Đinh Lễ - nằm trong khuôn viên của khối Trung Hưng. Bề thế rộng rãi, chợ lớn nhất nhì trong thành phố. Chợ được khánh thành từ năm 2000. Nhà tôi ở gần, nên khi mới cưới, tôi rất lo sự hỗn tạp vì mua bán ồn ào, bẩn thỉu, nơi sẽ gây ra những mầm mống dịch bệnh cho mọi gia đình gần chợ.
Tìm gặp được Bác sĩ cứu mình sau 38 năm
Cuộc chiến chống xâm lược Mỹ đã kết thúc gần nửa thế kỷ. Hàng triệu đồng bào, đồng chí đã anh dũng hy sinh. Hiện tại trên đất nước vẫn có rất nhiều thương bệnh binh còn sống (tàn nhưng không phế).
Vợ thương binh nặng
Anh Nguyễn Đình Thắng, sinh năm 1959. Đầu năm 1978, Anh nhập ngũ và tình nguyện sang giúp bạn Campuchia. Anh bị thương, đầu năm 1979 trong một trận tập kích của địch. Các vết thương rất nặng, gãy hai chân, hỏng một mắt, một mảnh vào ổ bụng.
Tự sự về bơi lội
Quê tôi có câu ngàn ngữ: “Có phúc hay lội/Có tội hay trèo”. Tôi biết bơi lội từ lúc còn nhỏ. Bởi bố mẹ tôi từng sống với ông bà ngoại tôi trên thuyền bè. Chính vì biết bơi lội sớm nên tim phổi và cơ thể tôi mạnh khỏe, tâm trí tôi biết xử lý với nước nhanh, nên tôi từng thoát chết vì nước nhiều lần.
Những điều kỳ diệu
Tôi được sinh ra trên phần đất Nghệ Tĩnh, nơi có dòng sông La, sông Lam hợp thành, nó chạy qua bến Thủy, rồi đổ ra biển Thái Bình Dương.
Anh Phượng vẫn mãi là người lính của Tổ quốc thân yêu
Anh Nguyễn Viết Phượng sinh năm 1953, ở một làng quê nghèo, giàu lòng yêu nước - xã Hưng Lĩnh, huyện Hưng Nguyên, tỉnh Nghệ An. Học giỏi, tháng 8/1971, anh nhận giấy báo nhập học vào Trường Đại học Bách khoa.
"Ăn cắp" và trả lại
Giữa năm 1968, giặc Mỹ tuyên bố ngừng đánh phá miền Bắc. Mới chừng được 5 ngày, tại các khu vực trung tâm tỉnh Quảng Bình người người ồn ào, náo nức hơn cả những ngày hội.
Con rể
Vợ chồng tôi sinh được một trai 2 Gái tại thành phố Đỏ. Các con chăm ngoan. Thứ tự vào các Trường Đại học nay đã có việc làm và gia đình ổn định. Vợ chồng Già chúng tôi đã có thêm 7 cháu nội ngoại. Nhưng tất cả đều ở xa.
Ngày 24 – Đặc biệt
8 giờ ngày 24 tháng 3 năm 2023 , tôi được Ban liên lạc truyền thống đơn vị mời có mặt tại Bảo tàng phòng không, không quân ở Hà Nội, kỉ niệm 50 năm ngày thành lập Sư đoàn phòng không giải phóng 673.
Nỗi thèm kín đáo
Ngày 24/8/1966 - tôi chưa đủ 18 tuổi nhưng vẫn quyết tâm nhập ngũ để được tham gia cầm súng đánh đuổi giặc thù. Lúc ra đi, tôi đã yêu thầm nhớ trộm một bạn gái kém tôi 3 tuổi, học cùng lớp, nàng là cháu gái của nhà thơ lớn họ Cù Huy.
Suýt bị bắt sống - Chuyện bây giờ mới kể
Tôi có vài lần suýt bị địch bắt sống trên đất Quảng Trị. Đây là lần thứ ba, sáng ngày 1/7/1972 một cán bộ tác chiến trung đoàn 284 dẫn 5 anh em tiểu đoàn 15 chúng tôi vào thành cổ Quảng Trị để tìm vị trí làm trận địa cho pháo. Đoàn gồm sáu người, chỉ có hai khẩu súng AK, có một máy thông tin 2W -P109 của Nga. Còn lại đều mang súng ngắn.
Có một trận cười
Có một chuyện cười đã 53 năm, để mãi trong lòng. Nay kể lại không rõ có ích gì không, bởi tôi nh ớ không nguôi một trận cười thành một kỷ niệm ở đời. Nhiều lần muốn kể, song cứ ái ngại bởi nó chỉ là một chuyện (trạng tục) gặp phải trong người lính trẻ.
Cảm ơn Ngày Thầy thuốc
Ai cũng biết ngày 27/2 hàng năm là ngày kỹ niệm thầy thuốc VN, đến nay đã 68 năm kể từ ngày Bác Hồ khen ngợi đội ngũ "Thầy thuốc như mẹ hiền".
Thăm thân nhân liệt sỹ Lê Bá Giang
Cận tết năm Mèo, trời thành phố Vinh (Nghệ An) trở rét, mưa phùn. Tôi tranh thủ tới thăm gia đình thân nhân liệt sĩ Lê Bá Giang ở khối Văn Trung, phường Hưng Dũng, thành phố Vinh.
Thăm lại Cựu chiến binh Nguyễn Thị Lạc
Tôi ao ước đã mấy năm! nay có dịp ghé thăm lại chị Lạc ở 40 phố Nguyễn Du (trên đường 1) phía bắc cầu Bến Thủy,Thành phố Vinh. Điện thoại 091 280 9219. Lần này thấy chị chậm chạp hơn. Chị đi lại quanh nhà cùng chiếc gậy tre, tôi hỏi: chị có được khỏe không?