Nhiều “ Đồng chí ” chưa bị lộ sau khi đọc cười tưng bừng rồi bỗng dưng như phải cảm, diện mạo biến thái từ hồng hào sang tím than, “mắt đổi màu, đầu đổi tính” .
Tiếng cười để cảnh báo, để tự sửa mình, tham gia tiếng nói đấu tranh và trong nhiều hoàn cảnh lại là thứ vũ khí mầu nhiệm xây dựng nên tập thể trong sạch nhờ nâng cao nhận thức, ý thức được hậu quả của hành động nếu tham nhũng, tiêu cực.
Ông thường tự trào lộng chân dung mình qua 2 câu thơ:
Tiền nhân: Tú Mỡ, Tú Xương
Còn mình: Bình thường tự nhận Tú Rau.
Với bút pháp chủ đạo đối lập ý với Tiền nhân, kiệm chữ, tiếng cười từ các đoản khúc của ông trong tập “Viết tiếp tiền nhân I, II”như những vết dao nam sắc bén vạch lên mặt tham quan, khiến nhiều kẻ giật mình thon thót, kẻ đã nhúng tràm thì trột dạ, mất ngủ, kẻ sắp tham ô, tiêu cực thì suy nghĩ bởi tiếng cười mỉa mai, sâu cay, và do thấy bị lộ bài, bị ông đọc vị mà dừng lại hoặc sửa mình, chuyển hướng.
Thật tuyệt vời, đúng là:
Bờm xứ Đoài (Nguyễn Mạnh Hùng chủ Quán thơ Xứ Đoài- Xứ Đoài Books – Xứ Đoài Thi quán) xin giới thiệu tới bạn đọc 36/2000 đoản khúc tiêu biểu của ông viết về nhân tình thế thái, chống tham ô, tham nhũng, tiêu cực:
1- Muốn chống tham nhũng thành công. Nên phải gắn "chíp" các ông có quyền.
2- "Năng mưa thì giếng năng đầy". Càng năng đi họp, càng dầy phong bao.
3- Học thì chưa hết "phổ thông". Làm quan trên Tỉnh sao ông mấy bằng?
4- Làm thì lóng ngóng, "ôm chân hớt hóng". Lại chóng lên quan.
5- Không quà, không nịnh, không bao. Hỏi rằng công việc khi nào mới xong?
6- Một khi luật pháp "phong bì". Thường dân bé họng kêu gì được oan.
7- "Đi với bụt mặc áo cà sa". Đi với quan nha mặc áo "doanh nghiệp".
8- "Ngồi mát mà ăn bát vàng". Cái hạng người ấy là hàng quan tham.
9- "Nước lã mà vã lên hồ". Không phường tham nhũng cũng đồ lưu manh.
10- “Có tài mà cậy chi tài". Mỗi một chiếc ghế nhường ai nhiều tiền.
11- Còn đám công chức tiếp tay. Thì "cò" còn đất sở xoay ăn tiền.
12- Ngày xưa "treo ấn" từ quan. Bây giờ cố bám mưu toan làm giầu.
13- Cần gì phải đi nước ngoài. "Điếu đóm" lên Sếp tay dài đếm Đô (USD).
14- Tâm linh - kinh tế thị trường. Xây Đền, dựng tượng lại thường kiếm ăn.
15- "Qua sông thì phải lụy đò". Muốn cho được việc, phải lo phong bì.
16- "Gà què ăn quẩn cối xay". Khác chi chức trách mặt dầy "xoáy" dân.
17- “Có tài mà cậy chi tài". Mỗi một chiếc ghế nhường ai nhiều tiền.
18- Công nhân tăng thu thì phải chắt chiu. Quan thì lận tuổi chậm hưu để ngồi...
19- Nông dân làm ruộng thì khổ chết cha. Quan chức làm nhà nhiều kẻ chung tay!
20- "Mạnh về gạo, bạo về tiền". Không bằng có chức, có quyền trong tay.
21- "Một lòng chẳng quản mấy công". Quan không tham nhũng thì không có giàu.
22-"Cách sông nên phải lụy đò". Muốn lên ông "kễnh" phải lo chạy tiền.
23. "Bắc thang lên hỏi ông trời".Quan tham chiếm vốn có đòi được không?
24. "Cởi ra mới biết béo gầy". Mới khai tài sản thì đây sợ gì!
25-"Một niềm vì nước vì dân". Nhiệm kỳ có hạn nên cần tham ô.
26. "Một cây làm chẳng nên non". Nhiều quan tham nhũng nước còn gì đâu?
27-“Chiều chiều chim Vịt kêu chiều". Hỏi quan tham nhũng bao nhiêu căn nhà?
28- “Cơm ăn một bát sao no". Một lần tham nhũng sao cho đành lòng.
29-Xưa thi chọn quan TÀI, HIỀN. Bây giờ lắm kẻ dùng tiền để mua.
30- Quan tham mà lại bất tài. Của công "bóc ngắn cắn dài" còn chi?
31-. "Nào ngờ cùng tổ bợm già". Quan tham với lại quan tòa bạn thân!
32. "Cùng trong một tiếng tơ đồng". Không chịu "đút lót" thì không giải gì!
33. "Nhẹ như bấc, nặng như chì". Dự án thì bé, phong bì thì to.
34. "Ma đưa lối, quỉ đem đường". Quan tham "tài lách" pháp trường để đi.
35. "Thuyền mạnh nhờ lái, gái mạnh nhờ chồng". Ai mạnh nhờ đất "qui hoạch" ruộng đồng nay mai?
36. "Vua xưa gác tía lầu vàng/ Thác xuống âm phủ chẳng mang được gì"/ Quan tham nhũng lắm phong bì/ Chết xuống âm phủ hơn gì vua xưa!