Việt Nam diễn nghĩa – Tập II (Tiểu thuyết lịch sử) (Kỳ 25)

PGS TS Cao Văn Liên

19/11/2021 09:02

Theo dõi trên

 Trân trọng giới thiệu tiếp tiểu thuyết lịch sử “Việt Nam diễn nghĩa” - Tập II của PGS TS Cao Văn Liên.

dbl1q-1637287208.jpg
Tranh minh họa: Đinh Bộ Lĩnh dẹp loạn 12 sứ quân thống nhất đất nước. Nguồn: Internet.

 

Kỳ 25.

Nguyễn Bặc cho gọi Lưu Cơ và nói:

- Lã Đường xin được tha mạng thì sẽ đầu hàng. Mà cha Lã Đường xưa là bộ tướng của Trần Minh Công, từng tham gia trận Bạch Đằng năm 938, có nhiều công lao. Quân sư bảo có nên tha không?

Lưu Cơ nói:

- Trả lời rằng nếu đầu hàng sẽ tha mạng.

- Có cần báo cho chúa công đang ở Vũ Ninh biết không?

- Chúa công cũng sẽ quyết định như vậy thôi.

Lưu Cơ gọi:

- Bay đâu.

- Dạ, bẩm quân sư.

- Đem giấy mực ra đây

- Dạ.

Có giấy mực, Lưu Cơ viết thư trả lời xong, gọi:

- Bay đâu.

- Dạ.

- Đem lá thư nay bắn lên mặt thành cho Lã Đường.

Lã Đường nhận được thư, mở đọc. Thư viết: “Chiêu hàng là một chủ trương lớn của Đinh Chúa công để tập hợp anh hùng hào kiệt, đỡ tốn xương máu, phục vụ cho sự nghiệp thống nhất đất nước. Huống chi Lã sứ quân lại có cha là bộ tướng của Trần Minh Công, nhạc phụ của Đinh Chúa công. Sứ quân về với quân Hoa Lư sẽ được trọng dụng. Nay kính thư. Chủ tướng mặt trận Tế Giang- Lưu Cơ”.

Lã Đường bảo Lã Lang:

- Cha quyết định đầu hàng quân Hoa Lư, con thấy thế nào?

- Còn thế nào nữa, con đã bảo cha rồi mà.

Lã Đường goi:

- Bay đâu!

- Dạ.

- Ra lệnh của ta đầu hàng quân Hoa Lư để bảo toàn tính mạng cho mọi người. Mở cổng thành, kéo cờ trắng, quân sĩ ra ngoài thành không mang vũ khí.

Quân Hoa Lư bỗng thấy trên thành Tế Giang kéo cờ trắng, Cổng thành mở toang, Lã Đường và Lã Lang đi trước, đi sau là một chiếc kiệu phủ lụa xanh của Lã phu nhân, có 10 thị nữ đi kèm, tiếp theo là các tùy tướng và 1 vạn binh sĩ không mang khí giới ra đầu hàng. Nguyễn Bặc, Lưu Cơ, Bùi Quang Dũng xuống ngựa tiến lại phía Lã Đường và thi lễ:

- Xin chào Lã đại nhân, chào đại công tử và Lã phu nhân.

Lã Đường, Lã Lang và các tùy tướng chắp tay:

- Chào các tướng quân, mạt tướng là những kẻ bại trận, đa tạ các tướng quân không giết. Đa tạ, đa tạ.

Chợt có thám mã từ Vũ Ninh về nói nhỏ với Lưu Cơ. Lưu Cơ nói với Lã Đường:

- Đinh chúa công không có ở đây mà từ Vũ Ninh đã về Cổ Loa vì công việc. Nhưng thám mã truyền đạt lệnh của chúa công rằng: Lã sứ quân không quyết cố thủ nên đỡ tốn xương máu cho cả hai bên là đã có công. Nay phong Lã đại nhân làm Lã Tá Công, tiếp tục cai trị vùng Tế Giang nhưng phải giúp đỡ bách tính nghèo khổ, đóng góp lương thực và nhân lực cho quân đội Hoa Lư. Thứ nữa, cho đại công tử Lã Lang đi theo các tướng lĩnh Hoa Lư để đào luyện nhân tài cho quân đội sau này.

Lã Đường, Lã Lang và các tùy tướng quỳ xuống chắp tay:

- Đa tạ Đinh chúa công, đa tạ các tướng quân. Mạt tướng xin tuân lệnh Đinh chúa công và các tướng quân.

Lưu Cơ nói:

- Lã đại nhân, Lã công tử và các tướng quân đứng dậy đi, Tướng quân Nguyễn Bặc biên chế thu nhận 1 vạn quân và các tướng quân Tế Giang vào quân đội Hoa Lư. Lã công tử chuẩn bị tư trang hành lý và ngựa cùng lên đường về Cổ Loa với chúng tôi. Lã đại nhân nhận ấn tín Lã Tá Công và trở lại phủ đường Tế Giang. Hẹn gặp lại. Chúng mạt tướng xin cáo biệt.

Lã phu nhân từ trên kiệu bước xuống để từ biệt con trai:

- Xin chào các tướng quân.

Lưu Cơ, Nguyễn Bặc, Bùi Quang Dũng vội thi lễ:

- Xin chào Lã phu nhân.

Lã Lang vội quỳ xuống bái biệt Lã Đường và Lã phu nhân:

- Con tạm xa phụ thân, tạm biệt thân mẫu. Phụ Thân và thân mẫu bảo trọng. Hẹn ngày gặp lại phụ thân và thân mẫu.

Lã Đường nói:

- Con đi nhớ nghe lời Đinh Chúa công và các tướng quân dạy bảo, nhớ trung thành phục vụ Đinh chúa công.

- Dạ, con xin vâng lời phụ thân.

Lã phu nhân đỡ Lã Lang đứng dậy, ôm con và khóc:

- Con nhớ lời phụ thân dặn, nhớ bảo trọng.

- Con xin ghi nhớ lời mẫu thân, cáo biệt, mẫu thân nhớ bảo trọng.

Lã Lang lên ngựa cùng các tướng Hoa Lư và 3 vạn quân đi về hướng Bắc theo con đường tới cổ Loa. Lã Tá Công, Lã phu nhân, gia nhân và thị nữ nhìn theo cho đến khi bóng quân, bóng cờ và bóng người con thân yêu khuất dần trong ánh hoàng hôn chiều tím khắp vùng Tế Giang.

Tháng 5 năm 968, tại Cổ Loa, Đinh Bộ Lĩnh trù tính tiến quân đánh sứ quân Ngô Nhật Khánh ở Đườg Lâm. Ngô Nhật Khánh là cháu họ của Tiền Ngô Vương. Sau khi Nam Tấn Vương Ngô Xương Văn tử trận, từ Đường Lâm, Ngô Nhật Khánh cũng kéo quân về Cổ Loa tranh giành quyền lực với Lã Tử Bình. Nhưng trước thế lực to lớn của Lã Tử Bình, Ngô Nhật Khánh về Đường Lâm, xưng là Ngô Lãnh Công. Trước khi xuất binh, Đinh Bộ Lĩnh viết cho Ngô Nhật Khánh một bức thư. Một buổi sáng, Ngô Nhật Khánh sau khi ăn sáng đang ngồi uống trà ở đại bản doanh thì thám mã vào báo:

- Dạ bẩm chúa công, có thư của Đinh Bộ Lĩnh.

- Thư đâu?

- Dạ, đây ạ.

Ngô Nhật Khánh mở thư đọc. Thư viết: “Mạt tướng kính chào chúa công Ngô Nhật Khánh. Mạt tướng là Đinh Bộ Lĩnh, đang ở Cổ Loa thành. Mạt tướng báo cho chúa công một tin mừng là sự nghiệp thống nhất đất nước sắp hoàn thành. Nếu chúa công cùng về hợp tác với mạt tướng để hoàn tất sự nghiệp này mà không đổ máu vô ích của quân Hoa Lư và quân Đường Lâm nữa thì hay biết mấy. Tên của Ngô Sứ quân sẽ lưu vào sử sách, rạng danh tiên tổ của dòng họ Ngô anh hùng. Nay kính thư. Đinh Bộ Lĩnh”

Ngô Nhật Khánh bối rối. Là một lá thư của kẻ đang chiến thắng hùng mạnh kêu gọi kẻ yếu đầu hàng mà lời lẽ hết sức khiêm tốn. Trong gần hai năm qua, Ngô Nhật Khánh không phải là không biết những chiến thắng của Đinh Bộ Lĩnh. Không chỉ những sứ quân yếu mà những sứ quân lực lượng hùng mạnh như Lã Tử Bình, Đỗ Cảnh Thạc, Kiều Công Hãn…cũng bị tiêu diệt. Giá như Đỗ Cảnh Thạc sáng suốt hơn, dấn một bước nữa thì Đinh Bộ Lĩnh cùng 4 vạn quân đã chết ở thành Quèn rồi. Trong nguy nan như vậy mà Đinh Bộ Lĩnh vẫn đảo ngược được tình thế, đúng là số trời. Ngô Nhật Khánh gọi:

- Bây đâu.

- Dạ.

- Đi mời thân mẫu ta tới đây

- Dạ.

Một lát sau, thân mẫu của Ngô Nhật Khánh bước vào. Đó là một người đàn bà quý phái đã gần 50 tuổi nhưng dung mạo vẫn cực kỳ xinh đẹp, đoan trang thùy mỵ, nước da trắng như trứng gà bóc, mái tóc dầy mây khói ôm lấy khuôn mặt như tiên nữ. Ngô Phu Nhân có hai người con, một là Ngô Nhật Khánh, thứ hai là tiểu thư Ngô Nương. Phu quân mất sớm nhưng Ngô Phu nhân không tái giá mà ở lại nuôi con. Theo sau Ngô Phu nhân là hai thị nữ. Ngô phu nhân ngồi và hỏi:

- Con có việc gì quan trọng mà mời mẫu thân?

- Dạ, việc quan trọng, đây là thư của Đinh Bộ Lĩnh dụ con đầu hàng quân Hoa Lư. Con không biết tính thế nào. Mẹ dạy bảo cho con.

Ngô Phu nhân nói:

- Việc quân sự thì bàn với các tướng lĩnh, sao lại bàn với mẹ. Nhưng theo mẹ thì đầu hàng thì hơn. Theo mẹ biết thì tất cả các sứ quân hùng mạnh hay không hùng mạnh đều đã bị Đinh Chúa công tiêu diệt hết rồi. Lực lượng của con một chút ở Đường Lâm nhỏ nhoi này mà chống cự ư? Muốn chết chăng?

- Nhưng còn mộng bá vương, khôi phục lại ngai vàng nhà Ngô của con thì sao?

- Thế và lực của con hiện nay không cho phép thì cứ đầu hàng đi, sau có thời cơ thì tính toán sau. Đã là anh hùng thì phải biết luận thời thế. Rõ chưa?

- Dạ, con xin vâng lời mẫu thân.

(Còn nữa)

CVL

Bạn đang đọc bài viết " Việt Nam diễn nghĩa – Tập II (Tiểu thuyết lịch sử) (Kỳ 25)" tại chuyên mục Nghiên cứu. | Hotline: 08.4646.0404 | Email: toasoan@vanhoavaphattrien.vn