Người đàn bà bước ra từ ánh trăng

Đặc sắc của Hồ Xuân Hương là hầu hết sáng tác của bà đều lấp lửng nghĩa đôi. Lấp lửng giữa hai hình ảnh, vươn tới sự hài hòa giữa thiên nhiên và con người, giữa vô hạn và hữu hạn, giữa mỏng manh, thoáng chốc và bất biến trong vũ trụ.
lap-lanh-vang-trang-duoi-chan-cau-1666963816.jpg
 

 

T xưa đến nay, khi con ngưòi rơi vào cnh bun đau, và cm thy cô đơn đu ly trăng làm bu bn. H tâm s vi trăng đ điu, và dường như trăng thu hiu mi ni nim ca thế gian. Nhưng chưa mt ai, k c nhng nhà thơ ln din t được người bn trăng ca mình như thế nào.

Riêng H Xuân Hương, sau hai ln tình duyên trc tr vi ông Tng Cóc và ông Ph Vĩnh Tường, H Xuân Hương đau, nim đau thân phn. Càng thm thía hơn na cnh người ph n  phi sng trong mt xã hi phong kiến suy đi, người ph n b đàn áp, b r khinh. Nhưng là người có hc. cá tính li mnh mẽ, nên H Xuân Hương có bun nhưng không rũ, kh đau, không u m chán chường. Bà mnh dn sng theo ý mình, vượt lên trên đa v bình thường, bước ra khi s phc  tùng bng tài năng và trí tu ca mình. Đi sng càng b gò bó bao nhiêu càng thc dy trong bà s chng đi, khát khao và ước vng by nhiêu. Ri khi đi qua vùng sáng ti ca cuc đi, khi đng trước vô hn và hu hn ca thi gian, khi lng mình trong đêm tr tch thì khát khao y càng gic giã hơn nhiu:

My vn năm nay vn hãy còn

C sao khi khuyết li khi tròn

Hi con ngc th đà bao tui?

Ch ch Hng Nga đã my con?

Đêm vng c chi phô tuyết trng

Ngày xanh sao nỡ tnh lòng son

Năm canh lơ lng ch ai đó?

Hay có tình riêng vi nước non?

            Tht bt ng và thú v, n sĩ H Xuân Hương không phi đã phóng đi kỳ d, mà n hin trong trăng là hình nh ca chính bà, đang thơ thn gia đêm khuya canh vng vi bao khc khoi, băn khoăn. Bà không hi chuyn vi trăng mà t hi chính mình, vì bà là người "C nguyt" đã đng nht và gn bó vi trăng "t ngàn xưa".

            Đc sc ca H Xuân Hương là hầu hết sáng tác ca bà đu lp lng nghĩa đôi. Lp lng gia hai hình nh, vươn ti s hài hòa gia thiên nhiên và con người, gia vô hn và hu hn, gia mng manh, thoáng chc và bt biến trong vũ tr. Mi bài thơ là mt bc tranh sng đng vi ngôn t tuyt vi. Thơ ca n sĩ không nhng ch phong phú ngôn t, đa dng hình nh và sc  màu, còn đim thêm mt n cười yêu, ghét vô cùng ý v. Đó là tiếng nói thiết tha ca con người giàu bn năng sinh tn đi vi cuc sng. Khc ghi mi v xu, đp trên đi vào trái tim mình qua sáng tác. Vi giai điu có khác l nên đy sc quyến rũ, khiến người đến vi thơ bà bao đi nay đu phi ngm suy, phi phân vân bi s biến hoá khôn lường ca nhng con ch mà H Xuân Hương đã đưa vào mi bài thơ mt cách khéo léo, tài tình. Tâm trng người đc cũng lp lng như thơ bà. H va thích, va không thích, va khen, li va chê. Nhưng khen hay chê, thích hay không thích thì nhng gì bà đã đ li cho chúng ta cũng như vng trăng kia lung linh gia thế gian vi bao giai thoai.

            Chng phi là, nhng nhà nghiên cu văn hc đến vi H Xuân Hương, cũng như các nhà khoa hc nghiên cu thiên văn đến mt trăng, nhưng ri tt c h cũng đành quay v thế gian, đ li gia đt tri mt vng "C nguyt" lung linh, bàng bc, khi khuyết, khi tròn và mãi mãi cô đơn trong ánh sáng ca chính mình đó sao?