Kỳ 42
Hoàng Thái hậu Nguyễn Thị Anh đang ngồi trong cung Trung Đức uống trà sau bữa cơm trưa. Hai thị nữ đứng hai bên luôn tay quạt, một thị nữ khác rót ra một bát nước trà sâm đặt trên bàn màu gụ. Thái hậu uống một ngụm, vừa đặt chén xuống thì có thị nữ vào báo:
-Dạ bẩm Thái hậu, có quan thái giám muốn vào gặp bẩm việc.
-Cho vào.
Viên thái giám vào quỳ hành lễ:
-Thái hậu thiên thiên tuế.
-Miễn lễ, có gì ái khanh nói đi.
-Đa tạ Thái hậu. Bẩm Thái hậu thần nghe nói hai cha con Trịnh Khả và con là Trịnh Bá Quát kết bè kết đảng có âm mưu làm phản chống lại Thái hậu và Hoàng thượng.
-Bè đảng của Trịnh Khả còn những ai nữa?
-Dạ bẩm còn Trịnh Khắc Phục và con là Trịnh Bá Giai nữa ạ.
-Có đúng không, Trịnh Khắc Phục là cháu gọi Lê Thái Tổ bằng cậu. Ta phải gọi ông ấy là bác, Lê Nhân Tông phải gọi bằng ông theo thứ bậc gia đình, sao lại làm phản?
-Dạ, thần không dám bẩm báo sai.
-Cho ngươi lui, có gì báo ngay, ta sẽ hậu thưởng.
-Đa tạ Hoàng thái hậu.
Đó là một trong những tên thái giám trung thành của Thái hậu, chuyên dò la tin tức cung đình, động tĩnh của các Đại thần để báo cho Thái hậu. Nguyễn Thị Anh suy nghĩ, tin báo thì không biết có chính xác không nhưng ta cũng đã nghe phong phanh là Trịnh Khả và Trịnh Khắc Phục hình như đã biết được gì đó về Lê Nhân Tông, có thể lại là câu chuyện Lê Bang Cơ không phải là con của Lê Thái Tông, nếu đã như vậy thì không thể không giết để trừ hậu họa, dù đó là những đứa con của chị ruột của Lê Thái Tổ, gọi Lê Thái Tổ là cậu. Ta đã giết Nguyễn Trãi, Nguyễn Thị Lộ và ba họ gần 400 người, Đã giết Đinh Phúc, Đinh Thắng cốt để bịt manh mối thì bây giờ phải giết tiếp. Nếu lộ ra thì thật là việc động trời, ngôi báu và địa vị quyền lực của ta sẽ sụp đổ, ba họ nhà ta chắc phải chết. Lê Nghi Dân (Lạng Sơn Vương), con của Lê Thái Tông và Dương Thị Bí còn đó, ai dám bảo đảm rằng các Đại thần không đem nó về thay thế Lê Nhân Tông-con ta.
Hôm sau trong điện Kính Thiên, triều đình đang thiết triều, Lê Nhân Tông 9 tuổi ngồi trên ngai vàng, hai quan nội thị đứng hai bên. Cách xa nửa trượng sau ngai vàng chếch về bên trái vua, Nguyễn Thị Anh buông rèm nhiếp chính. Bá quan văn võ như thường lệ quỳ hành lễ:
-Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế.
-Thái hậu thiên thiên tuế.
-Miễn lễ các ái khanh bình thân.
-Tạ Hoàng thượng, tạ Hoàng Thái hậu.
-Ái khanh ai có tấu.
Im lặng.
Thái hậu nói:
-Không ai tấu thì ta hỏi Trịnh Khả.
-Có thần.
-Trịnh Bá Quát.
-Có thần.
-Trịnh Khắc Phục.
-Có thần.
-Trịnh Bá Giai.
-Có thần.
-Có người tố cáo các khanh kết bè kết đảng định làm phản, có đúng không?
Hai khai quốc công thần từng xông pha trận mạc, chưa hề biết run sợ mà bay giờ cũng hoảng hốt. Trịnh Khả nói:
-Muôn tâu hoàng thượng, tâu Thái hậu, đó là những điều bịa đặt. Thần đang được Thái hậu và Hoàng thượng ưu ái, sao lại làm phản được.
-Trịnh Khắc Phục nói:
-Bẩm Hoàng thượng, bẩm Thái hậu, thần bị vu oan. Thần gọi Lê Thái Tổ là cậu ruột, ngai vàng của Lê Nhân Tông cũng là của cháu thần, sao thần làm phản được.
Nguyễn Thị Anh bất chấp những lời kêu oan của bốn người, tiếng xì xào không đồng ý của bá quan văn võ, Thái hậu nói:
-0an ức gì… Bay đâu.
Tám võ sĩ bước vào. Trịnh Khả nói:
-Khoan đã, Thái hậu nói chúng tôi làm phản có chứng cớ gì không?
Thái hậu đuối lý, dùng cách trơ tráo nhất:
-Tạm thời chưa có chứng cớ nhưng các ngươi cũng không thể chối cãi. Bay đâu, tống vào ngục chờ ngày đưa ra pháp trường chém đầu.
Lê Thụ bước ra nói:
-Thần có tấu.
-Tấu đi.
Bẩm thái hậu, bẩm hoàng thượng, Trịnh Khả và Trịnh Khắc Phục là những khai quốc công thần, hiện còn là cố mệnh Đại thần, không thể chém ở pháp trường mà theo luật được chết toàn thây ở tư gia. Mong Thái hậu suy xét.
Có tiếng xì xào: Xưa giết ba họ nhà Nguyễn Trãi cũng không điều tra, không có chứng cớ, tờ nhận tội của Nguyễn Thị Lộ nghe nói đánh cho bà ta ngất rồi dí tay vào điểm chỉ văn bản được viết sẵn, rồi giết Đinh Thắng, Đinh Phúc cũng không cần chứng cớ, rồi cách chức quan đại thần Khai quốc công thần Nguyễn Xí cũng không cần chứng cớ, nay lại kết tội và giết hai Khai quốc công thần, cố mệnh đại thần cũng không cần chứng cớ. Loạn to rồi, loạn to rồi...
-Đúng là bụng dạ đàn bà…
Nguyễn Thị Anh nghe tiếng nhốn nháo xì xào ở dưới, biết là bá quan văn võ đang phản đối ngầm, liền nói với Lê Thụ:
-Ái khanh nói phải lắm. Bay đâu, đưa Trịnh Khả, Trịnh Khắc Phục về tư dinh cho chết toàn thây, tịch thu ruộng đất, tư dinh, tài sản sung công cho nhà nước, vợ con cho làm nô tì. Riêng Trịnh Bá Quát (con Trịnh Khả), Trịnh Bá Giai (con Trịnh Khắc Phục) không phải khai quốc công thần thì tống vào ngục chờ đem ra pháp trường xử chém. Lôi đi.
-Dạ.
Bốn người bị sáu võ sĩ lôi đi, vừa đi vừa hét:
-Mụ đàn bà đắc thế kia độc ác và không có mắt. Mày sẽ bị quả báo. Ta làm ma cũng sẽ có ngày xé xác ngươi.
Nguyễn Thị Anh tức giận quát to:
-Bãi triều.
Bá quan văn võ ra về với vẻ mặt tức giận, hốt hoảng, lo buồn. Trịnh Khả và Trịnh Khắc Phục bị đưa về tư dinh, ngoài nhà có quân canh giữ. Riêng Trịnh Bá Quát và Trịnh Bá Giai bị đưa vào nhà giam chờ ngày chém đầu. Tiếng khóc của vợ con Trịnh Khả mãi khuya vẫn chưa dừng nhưng mọi người mệt và đau buồn quá ngủ thiếp đi trước tai họa giáng xuống bất ngờ, khủng khiếp. Canh ba khi không gian vắng lặng, chỉ còn tiếng gió khua lá xào xạc, vài trận mưa đêm làm những giọt mưa rơi lộp bộp, rả rích càng thê lương. Trịnh Khả ngồi hồi tưởng lại cuộc đời chiến đấu gian khổ mười năm chống giặc Minh, hai mươi năm lăn lộn trong cái triều đình đầy sóng gió của ông…
(Còn nữa)
CVL