Mẹ nấu chè kho
Ngày bé ở quê tôi, tết nhà nào cũng phải nấu một nồi vài chục đĩa con chè kho, trước là bày lên ban thờ cúng gia tiên, sau là ăn mấy ngày tết đến tận qua rằm tháng giêng.
Có một cái Tết không được ăn gỏi gà xé trộn lá vạn thọ của má
Má tôi có chiêu nấu gà xé phay ngon hết ý. Thịt gà sau khi luộc chín, má vớt ra ngoài để nguội, sau đó dùng tay xé thịt gà ra thành những miếng nhỏ theo sớ thịt vừa ăn.
Sắp Tết nhớ kỷ niệm gói bánh chưng
Tóm lại, với cả ba nhà, nguyên liệu làm bánh chủ yếu là đồng nhất; quy trình làm bánh về cơ bản cũng đồng nhất nhưng tại sao bánh nhà bác vẫn ngon hơn. Nghĩ mãi tôi mới hiểu ra thế này: Bánh chưng ngon phụ thuộc vào loại nguyên liệu, tỷ lệ các loại nguyên liệu, quy trình làm bánh và thời điểm ăn bánh. Ngoại trừ loại nguyên liệu và quy trình làm bánh đều giống nhau như đã nói ở trên.
Nhật nhẹt...lai rai ký
Trên phố đi bộ Bờ Hồ, một nhà báo phỏng vấn vị du khách người Úc: Ấn tượng của ông về Hà Nội là gì? Vị du khách người Úc nhún vai , trả lời: Nhậu... đúng rồi ! Nhậu vỉa hè ...rất ấn tượng !
Thơm nồng hoa gừng gió Tây Bắc
Mùa này, đi chợ vùng cao Tây bắc, nghe trong gió thoảng một mùi hương thơm nồng, sảng khoái.
Lá dong ngày Tết
Từ xưa, ông cha ta đã có câu:
“Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ
Cây nêu tràng pháo bánh chưng xanh”.
Chén Nước Mắm
Chấm chung một chén nước mắm mới thấy cái ấm cúng, cái tình chia sẻ trong bữa ăn.
Gà trống thiến và đôi chút tâm linh
Ở quê tôi mỗi dịp có việc trọng như: mừng thọ cha mẹ tuổi cao, cầu việc nhà trên đình, phụ mẫu tuổi hạc về trời, hay phúng viếng, làm giỗ, mồng 1, giao thừa... người ta hay làm cỗ bằng gà trống thiến, để thành kính công việc nhà mình .
67 năm ăn phở
Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên ăn phở với ông nội khi Hà Nội mới tiếp quản(1954). Từ nhà tôi đi bộ qua quán bánh giò Đờ-măng, đến ngay ngã ba Phùng Hưng - Hàng Bông.
Cá chuồn kho mít non
Cá chuồn kho mít non đã có từ lâu đời và là một trong những món ăn chính trong bữa cơm hằng ngày của người dân xứ Quảng. Cá chuồn kho mít non là món ăn có cách chế biến khá đơn giản.
Niêu cá lẹp kho tương
Trước tiên phải giải thích hai từ: Cá lẹp. Chắc là thổ ngữ vùng đồng chiêm trũng, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Định quê tôi. Tất cả các con cá nho nhỏ như ngón tay út, đòng đong, cân cấn, cá bống, cá mại, tép, tôm nhỏ… dân vùng tôi gọi là mớ cá lẹp.
Có ai còn nhớ hương vị nước mắm cua?
Thời "bao cấp", chỉ vào dịp đón năm mới, và sau khi đã hoàn thành nghĩa vụ với nhà nước (đóng góp đủ số lượng cân hơi lợn theo đầu lao động chính), người nông dân Xích Thổ quê tôi mới có thể thịt lợn để làm giò hoặc nấu đông (cách duy nhất để bảo quản thực phẩm trong những ngày tết).
Vị ngọt bát tương của mẹ
Ảnh Dương Tiến Đạt
Tôi từ lúc còn nhỏ đã có tính đãng trí. Đến phiên dọn cơm, tôi thường lơ đễnh không mấy khi xếp đủ mấy thứ nước chấm theo đúng ý của mẹ tôi. Ví dụ khi...