Cổng làng, trong ngoài là thế gian

Khi tôi lớn lên, quê tôi không có cổng làng. Làng tôi, một làng quê Hà Tĩnh thật nghèo. Những con đường cát, sỏi; bụi tre, cây duối... buồn thiu, xơ rách. Những ngôi nhà rỗng, mảnh vườn rỗng. Trẻ con chui từ nhà nọ sang nhà kia, i ới chuyện này chuyện khác qua ngõ, qua rào, bờ bụi. Còn bé nên thấy cái gì cũng rộng, ngay mảnh vườn nhà mình. Trước mặt, tất cả trống hoác.